Shurangama Mantra with Verses and Commentary
by Venerable Tripitaka Master Hsuan Hua
406. GIẢ ĐÔ RA
者都囉
CATUR
Thiên
ma ngoại đạo tánh xương cuồng
Thô
dã cường bạo cánh hoang đường
Tụng
thử Thần Chú giai quy mạng
Thùy
thủ củng phục lễ Pháp Vương.
天魔外道性猖狂
粗野強暴更荒唐
誦此神咒皆皈命
垂首拱服禮法王
HÀNG PHỤC THIÊN MA NGOẠI ĐẠO,
PHÁT BỒ-ĐỀ TÂM, TU BỒ-TÁT ĐẠO, THÀNH NHỨT THIẾT CHỦNG
TRÍ.
Ca-Diếp Bồ-Tát bạch Phật : ― Bạch Thế-Tôn! Nay con
không nương tựa nơi bốn hạng người ấy. Vì rằng trong kinh Cù-Sư-La, đức Phật từng
bảo ông Xà-Sư-Lê: Nếu có thiên ma vì muốn
phá hoại chánh pháp mà biến ra hình Phật, đủ cả tướng tốt oai nghiêm, cũng viên
quang, cũng bạch hào, ông phải kiểm giảo là giả hay thật. Đã rõ là ma thời
phải hàng phục.
Bạch Thế-Tôn! Bọn ma còn biến làm thân Phật được huống
là thân của bốn hạng người trên với những thần thông : Nằm ngồi giữa hư không,
nách bên tả tuôn nước, nách bên hữu phun lửa, cả thân ra khói lửa v.v… Vì lẽ ấy
nên lời tuyên nói của các hạng người trên đây, lòng con không dám tin cùng bẩm thọ,
con cũng không có quan niệm kính mến để nương tựa theo.
Đức Phật dạy : ― Nầy Ca-Diếp! Cho đến đối với lời
nói của Như-Lai mà có lòng nghi ngờ còn không nên thọ trì, huống là lời của các
hạng người ấy. Vì thế nên phải khéo phân biệt cho rõ là lành hay chẳng lành,
nên làm hay chẳng nên làm. Được như vậy mới có kết quả an lạc lâu dài. Nầy
Ca-Diếp Ví như con chó gian trộm, đêm tối lén vào nhà người, người trong nhà nếu
hay được phải liền la đuổi, chó ấy sợ bỏ đi không dám trở lại. Cũng thế , từ
nay các ông phải theo cách ấy mà trị loài thiên ma. Bảo thiên ma rằng : Nầy Ba-tuần,
nhà ngươi không được dối hiện ra các thân hình ấy, nếu còn hiện, ta sẽ dùng năm
món trói buộc để trói nhà ngươi. Ma nghe rồi sẽ bỏ đi không trở lại phá nữa.
Ca-Diếp bạch Phật : ― Bạch Thế-Tôn! Như Phật vì ông
Cù-Sư-La mà dạy rằng : Nếu có thể hàng phục thiên ma như vậy thời cũng có thể được
gần Đại-Niết-Bàn. Thế thời đức Như-Lai cần gì nói bốn hạng người trên đây là chỗ
quy-y của mọi người. Lời nói của bốn hạng người trên đây chưa ắt đáng tin.
Phật dạy : ― Nầy Ca-Diếp! Như-Lai vì hàng Thanh-Văn
nhục nhãn mà nói là hàng phục loài thiên ma, chớ chẳng phải vì người tu học đại
thừa mà nói.
Hàng Thanh-Văn dầu có thiên nhãn, nhưng vẫn gọi là
nhục nhãn. Người tu học đại-thừa dầu có nhục nhãn nhưng gọi là Phật nhãn. Vì
kinh điển đại thừa
gọi là Phật-thừa, là trên tất cả và hơn tất cả.
Nếu nói rằng : Thái-Tử Bồ-Tát thị hiện vào miếu thờ
Trời, ở trong pháp ngoại đạo xuất gia tu
hành, thị hiện biết tất cả oai nghi lễ tiết, khéo hiểu tất cả văn tự kỹ nghệ,
thị hiện làm bực tôn qúy nhất trong các giai cấp của xã hội, dầu vậy, Bồ- Tát
chẳng có lòng luyến ái, như hoa sen không nhiễm bùn nhơ. Vì độ chúng sanh nên Bồ-Tát
phương tiện thị hiện thuận theo thế-pháp.
Những lời trên đây là của Phật nói, người thuận theo
đây là bực Bồ-Tát. Nếu nói trái lại thời là lời của ma cùng quyến thuộc của ma.
Nếu có người cố chấp chín bộ kinh luật mà không chịu
tin kinh điển phương đẳng đại thừa cho rằng không phải của Phật nói, vì trong
kinh luật của họ không có nói đến. Phải biết người nầy có tội, không phải đệ tử
của Phật.
Nếu có người tin kinh điển phương đẳng đại thừa, cho
rằng vì độ chúng sanh nên Như-Lai nói kinh đại thừa. Người nầy chính thật là đệ
tử của Phật.
Nếu có chỗ nói, Như-Lai không phải là kết quả của vô
lượng công đức, là vô thường biến đổi, do chứng pháp không nên tuyên nói lý
vô-ngã, chẳng thuận với thế gian. Đây là lời của ma, người tin lời nầy thời là
quyến thuộc của ma.
Nếu nói rằng Như-Lai là bực Đẳng-Chánh-Giác không thể
nghĩ bàn, là kết qủa của vô lượng công đức, là thường trụ không biến đổi. Đây
là lời Phật nói, ai thuận theo lời nầy thời là bực Bồ-Tát.
Nếu có Tỳ-kheo thiệt không chổ được mà dối hiện tướng
đã được, cùng nói được các pháp hơn người, thời phạm tội ba-la-di, mất pháp làm
người, như viên đá bể hai không còn liền lại được.
Nếu có Tỳ-kheo giới đức trong sạch, ít muốn biết đủ,
ở nơi vắng vẽ rãnh rang. Vua quan gặp Tỳ-kheo cho là bực A-La-hán, rồi cung
kính khen ngợi rằng Đại- sư đây sau khi bỏ thân nầy sẽ chứng quả vô thượng bồ-đề.
Tỳ kheo
nghe được liền cải chính là mình chưa chứng quả thánh và khuyên vua quan chớ nhận
lầm. Nhà vua vẫn cố kính tin và loan truyền cho mọi người cùng tôn trọng cúng dường.
Tỳ-kheo nầy thiệt là người giới đức trong sạch nên làm cho mọi người được phước
đức lớn. Tỳ-kheo nầy không phạm tội ba-la-di vì tự mọi người sanh lòng kính tin
cúng dường. Nếu nói Tỳ-kheo nầy mắc tội, phải biết đó là lời của ma.
Lại có Tỳ-kheo giảng tuyên giáo-điển đại-thừa rất
sâu của chư Phật rằng : Tất cả chúng sanh đều có Phật tánh sẽ dứt trừ vô lượng
phiền não bèn thành bực vô thượng chánh giác, trừ hạng nhứt-xiển-đề.
Nếu có người hỏi Tỳ-kheo : Nhà thầy có Phật tánh
chăng ? Sẽ được làm Phật hay không ? Tỳ-kheo đáp : Chính tôi đây quyết định có
Phật tánh, còn thành Phật hay không chưa có thể thẩm định. Người lại nói Đại-Đức
không phải hạng nhứt-xiển-đề, tất được thành Phật không còn nghi ngờ gì. Tỳ-kheo
đáp rằng : ― Vâng ! Đúng như lời người đã nói. Dầu Tỳ-kheo nầy nói quyết định
có Phật tánh, mà vẫn không phạm tội.
Lại có Tỳ-kheo lúc xuất gia tự nghĩ rằng : Nay ta
quyết định thành bực vô thượng chánh giác. Tỳ-kheo nầy dầu chưa được thành Phật,
nhưng đã được vô lượng vô biên phước đức. Vì xưa kia, trong tám mươi ức kiếp,
ta giữ giới trong sạch, ít muốn biết đủ, thành tựu oai nghi, khéo tu vô lượng
pháp tạng của chư Phật, thuở ấy ta cũng quyết định rằng mình có Phật tánh, nhờ
đó nên nay ta được thành Phật, có đức đại-từ-bi.
Những điều trên đây là lời Phật nói, nếu ai thuận
theo thời là bực Bồ- Tát.
Còn ai không chịu thuận theo thời là quyến thuộc của
ma.
Ma lại sẽ bảo rằng : Không có bốn tội trọng, mười ba
tội tăng tàn, hai tội bất định, ba mươi tội xả-đọa, chín mươi tội đọa, bốn pháp
phải sám hối, các pháp phải học, bảy điều diệt tránh, nhẫn đến không có tội
thô, tội nghịch, nhứt- xiển-đề. Nếu có Tỳ-kheo phạm các tội đã kể trên đây mà
phải đọa địa ngục thời hàng ngoại đạo lẽ ra đều được sanh lên cõi trời cả, vì
ngoại đạo không thọ giới, tất không có giới gì mà phạm. Đó là Như-Lai muốn khủng
bố người nên nói các điều giới ấy.
Dầu Như-Lai có nói phạm tội đột-kiết-la, phải bị đọa
vào địa ngục mãi đến tám trăm muôn năm của cõi trời Đao-Lợi mới mãn tội, đó
cũng là việc thị hiện để khủng bố người. Rằng ba-la-di cho đến đột-kiết-la tội
nặng tội nhẹ không sai. Đây là các nhà luật sư vọng nói là lời của Phật chế, kỳ
thiệt không phải Phật chế như vậy. Tất cả những lời trên đây là điển từ của ma
cả.
Kinh Đại Bát Niết Bàn
Việt Dịch HT. Trí Tịnh
Quyến-Sách Thủ Nhãn Ấn Pháp
Bàng môn quỉ quái nan độn hình
Câu lưu pháp bảo đa biến hóa
Trừ tà phù chánh bí văn linh.
Quyến-Sách Thủ Nhãn Ấn Pháp
Comments
Post a Comment