Shurangama Mantra with Verses and Commentary
by Venerable Tripitaka Master Hsuan Hua
426. GIÁ VĂN TRÀ DUỆ PHẤN
遮文茶曳泮
CAMUNDIYE PHAT
Tự
tại thiên ma quyến thuộc hung
Đạm
nhân đại thần mãnh tướng công
Duy
nguyện chúng sanh tốc tỉnh ngộ
Phóng
hạ nhiễm duyên Phật quả thành.
自在天魔眷屬兇
噉人大神猛相攻
惟願眾生速醒悟
放下染緣佛果成
UM! GIÁ VĂN TRÀ DUỆ PHẤN.
TỰ TẠI THIÊN MA QUYẾN THUỘC BẢO
HỘ
BỔN-THÂN NGÀI ĐẠI-HÀNG-MA KIM-CANG
Chiết phục ma ngoại hiện thần uy
Đại từ cứu thế pháp vương khôi
Bình đẳng phổ tế ba la mật
Hữu duyên chúng sanh hoạch yết đế
13. The White Whisk Hand and Eye
MÀMÀ (MẠ MẠ) [34]
10. – THAM CẦU SỐNG LÂU
Kinh Văn: Hựu thiện nam tử, thọ
ấm hư diệu, bất tao tà lự, viên định phát minh. Tam-ma-địa trung, tâm
ái trường thọ, tân khổ nghiên cơ, tham cầu vĩnh diệt, khí phân đoạn sanh. Đốn
hi biến dị, tế tướng thường trụ.
Việt dịch: Lại nữa thiện nam tử kia,
thụ ấm đã hư diệu, không mắc các tà lự, tính viên định phát minh. Trong
tam-ma-địa, tâm ưa sống lâu, khổ nhọc nghiên cứu tinh vi, mong cầu được bất tử,
thoát khỏi sự sống chết nơi thân xác (phần đoạn sanh tử ). Nôn nóng tham
cầu tướng vi tế biến dịch sinh tử, mong được thường trụ lâu dài trong ấy.
Giảng: Lại nữa thiện nam tử kia, thụ ấm đã hư diệu, không
mắc các tà lự, tính viên định phát minh. Trong cảnh giới vi diệu, rỗng
suốt sau khi thọ ấm tiêu dung.
Bây giờ thọ ấm đã trở nên rỗng suốt và vi diệu,
hành giả, người tu tập chánh định, không còn tà lự nữa. An trụ trong định sáng
suốt tròn đầy. Trong tam-ma-địa, vi diệu viên mãn, có một sự đột
biến chợt xảy ra. Việc gì vậy? Tâm ưa sống lâu. Đột nhiên hành giả
suy nghĩ” Sẽ kỳ diệu làm sao nếu được sống mãi mãi không chết.”
Nên khổ nhọc nghiên cứu tinh vi, mong cầu được bất
tử. Nên hành giả khổ nhọc , tinh chuyên nghiên cứu tinh tế những phép
bí mật và vi diệu nhất, để nong cầu được bất tử, anh ta muốn trẻ mãi không già.
Thoát khỏi và từ bỏ sự sống chết (phần
đoạn sanh tử ) nơi thân xác.
Nghĩa của từng chữ “phần đoạn sanh tử ” có liên
quan đến sự sống chết của riêng từng người. Mỗi người có một phần, và mỗi người
có riêng một đoạn. Nghĩa của chữ phần là gì? Các ông có thân
tôi cũng có thân. Các ông là người tôi cũng là người. Các ông có phần của các
ông và tôi cũng có phần của riêng tôi. Đoạn là gì? Là thời
gian sống, là khoảng cách thời gian từ khi sống đến khi chết.Đoạn cũng
có nghĩa là tầm vóc của thân thể, từ đầu đến chân.
Nôn nóng tham cầu tướng vi tế biến
dịch sinh tử.
Kẻ phàm phu phải trải qua phần đoạn sanh tử . Còn các vị
đã chứng được bốn quả vị a-la-hán thì không còn trải qua trạng thái này nữa.
Nhưng vẫn còn phải trải qua tình trạng “biến dịch sanh tử .” Nghĩa
là từng niệm, từng niệm đổi dời, nghĩa là trải qua sự sống chết trong từng
niệm. Thay đổi trong từng niệm nên gọi là biến dịch. Đó gọi là biến
dịch sanh tử vậy. Điều này liên quan đến sự tương tục không ngừng của
tâm niệm. Niệm niệm tương tục là niệm này vừa sanh khởi thì niệm kia liền tàn
hoại như trong một dòng chảy vô tận. Khi hành giả không còn bị phần
đoạn sanh tử nữa, đột nhiên anh ta mong cầu đạt được biến dịch
sanh tử .
Để được thường trụ mãi trong tướng vi tế ấy. Đó là
một dạng rất tinh tế và vi diệu. Thường trú mãi mãi trong ấy có nghĩa là đạt
được đời sống vĩnh cửu.
Kinh Văn: Nhĩ thời thiên ma, hậu đắc
kì tiện. Phi tinh phụ nhân khẩu thuyết kinh pháp.
Việt dịch: Lúc ấy thiên ma có được cơ
hội thuận tiện, phóng tinh thần bay đến gá vào người khác, dùng miệng người ấy
giảng nói kinh pháp.
Giảng: Ngay khi hành giả ấp ủ ảo tưởng tham cầu đời sống vĩnh cửu.
Lúc ấy, thiên ma có được cơ hội thuận
tiện, phóng tinh thần bay đến gá vào người khác. Thiên ma liền sai một số trong đồ đệ của chúng đến gá
vào một người khác, dùng miệng người ấy giảng nói kinh pháp cho
hành giả đang tu tập chánh định nghe.
Kinh Văn: Kì nhân cánh bất giác tri ma
trước, diệc ngôn tự đắc vô thượng niết-bàn. Lai bỉ cầu sanh thiện nam tử xứ,
phu tòa thuyết pháp. Hảo ngôn tha phương, vãng hoàn vô trệ, hoặc kinh vạn lí,
thuấn tức tái lai. Giai ư bỉ phương, thủ đắc kì vật. Hoặc ư nhất xứ, tại nhất
trạch trung, xúc bộ chi gian, linh kì tòng đông, nghệ chí tây bích, thị nhân
cấp hành, luy niên bất đáo. Nhân thử tâm tín, nghi Phật hiện tiền.
Việt dịch: Người này thật không biết
bị ma gá, còn tự tuyên bố đã chứng được vô thượng niết-bàn. Nó đến bên người
tham cầu sống lâu, trải tòa ngồi thuyết pháp. Nó thích khoe việc có
thể đi lại mọi nơi, rồi trở về mà không ngăn ngại, có thể dạo chơi ngàn dặm rồi
trở về trong chớp mắt. Nó có thể lấy đem về những đồ vật từ những nơi nó đã
đến. Hoặc nó có thể bảo một người đi từ phía đông sang phía tây của một căn
phòng trong khoảng cách chỉ cần đi vài bước, thế mà người ấy có đi
hết năm cũng không đến được. Do đó mọi người đều tin lời người bị ma gá, lầm
cho đó là Phật.
Giảng: Do tâm của người này hoàn toàn bị chế ngự
bởi thiên ma nên chính anh ta thật không biết bị ma gá, còn tự tuyên bố
đã chứng được quả vị vi diệu vô thượng niết-bàn. Nó đến bên hành giả tham cầu
sống lâu, trải tòa ngồi thuyết pháp.
Nó thích khoe việc có thể đi lại
mọi nơi, rồi trở về mà không ngăn ngại. Ma thích nói những gì? Nó nói: “Trong khoảnh khắc rất ngắn, tôi có thể đến
một nơi nào đó cách xa cả ngàn vạn dặm rồi trở về ngay lập tức. Tôi có thể qua
Nhật Bản mà không cần đi máy bay, và mua hàng hóa về. Nếu ông không tin, tôi sẽ
biểu diễn cho các ông xem.”
Nó luôn biểu diễn thần thông cho người xem. Nó thích được mọi
người nhìn thấy những kỳ tích không thể nghĩ bàn mà nó biểu diễn. Nó nói: “Ta
có thể đi lại tùy ý chỉ trong vòng chớp mắt.”
Nó có thể dạo chơi ngàn dặm rồi trở về
trong chớp mắt. Nó nói: “Ta có thể đi về trong
khoảng ông hít vào thở ra thôi.”
Nó có thể lấy đem về những đồ vật từ
những nơi nó đã đến.
Không chỉ như thế, nó có thể lấy về những đồ vật từ
những nơi nó đã đến. Nó có thể mua hàng hóa đem về rồi hỏi: “Các ông không tin
tôi hay sao? Hãy nhìn những món hàng này, tôi đã mua nó từ công ty… Ở Nhật Bản,
đó là loại hàng mẫu đặc biệt, chỉ dành riêng bán cho khách quen…” Rồi nó đưa ra
cho mọi người cái máy cassette hoặc radio do Nhật chế tạo, không qua thuế hải
quan hay thuế nhập khẩu, mà thực sự được chế tạo ở một công ty của Nhật Bản.
Hoặc nó có thể bảo một người đi từ
phía Ðông sang phía Tây của một căn phòng trong khoảng cách chỉ cần
đi vài bước (có thể đi chừng bảy tám bước chân). Thế
mà dù người ấy có đi hết năm cũng không thể hết được. Nó không thể dàn trải
khoảng không gian của sàn nhà đến mức tối đa bằng thời gian một năm. Thấy nó
biểu diễn như vậy. Do đó mọi người đều tin lời người bị ma gá, lầm cho
đó là Đức Phật.
Họ nghĩ: “Ồ đó là một Đức Phật đến để giảng pháp cho chúng ta
nghe.”
Kinh Văn: Khẩu trung thường thuyết,
thập phương chúng sanh, giai thị ngô tử. Ngã sanh chư Phật, ngã xuất thế
giới, ngã thị nguyên Phật, xuất sanh tự nhiên, bất nhân tu đắc.
Việt dịch: Nó thường nói: Chúng
sanh trong mười phương đều là con của ta. Ta sinh ra chư Phật, ta tạo ra thế
giới. Ta là Phật đầu tiên, ta tạo dựng thế giới này một cách ngẫu nhiên, không
do tu mà thành.
Giảng: Nó thường nói: Các ông biết không? Chúng
sanh trong mười phương đều là con của ta, ta sinh ra chư Phật. Nó huênh
hoang không biết xấu hổ nói rằng nó sinh ra chư Phật.
Ta tạo ra thế giới, ta là Phật đầu
tiên. Ta là Phật trước nhất không có Phật
nào trước ta cả. Ta tạo ra thế giới này một cách ngẫu nhiên. Không do tu mà
thành. Ta tạo nên thế giới này một cách tự nhiên, không do
tu mà thành, và ta đã là Phật khi đến thế giới này. Ta chẳng cần phải
tu tập mới trở thành Phật.”
Kinh Văn: Thử danh trụ thế tự tại
thiên ma, sử kì quyến thuộc, như giá- văn-trà cập Tứ thiên vương, Tì xá đồng
tử, vị phát tâm giả, lợi kì hư minh, thực bỉ tinh khí. Hoặc bất nhân sư, kì tu
hành nhân, thân tự quan kiến, xưng chấp kim cương, dữ nhữ trường mệnh. Hiện mĩ
nữ thân, thạnh hành tham dục. Vị du niên tuế, can não khô kiệt, khẩu kiêm
độc ngôn, thính nhược yêu mị. Tiền nhân vị tường, đa hãm vương nạn. Vị
cập ngộ hình, tiên dĩ càn tử. Não loạn bỉ nhân, dĩ chí tồ vẫn.
Việt dịch: Đây gọi là Trụ thế tự
tại thiên ma, khiến loại quyến thuộc chưa phát tâm như giá-văn-trà,
hay Tỳ-xá đồng tử ở cõi Tứ thiên vương, thích hư minh, đến ăn tinh khí của
người tu hành. Hoặc không nương nơi thầy (người bị ma gá vào) mà chính hành giả
thấy, bọn đó tự xưng là thần Chấp kim cang đến cho sống
lâu. Hoặc bọn đó biến thành phụ nữ xinh đẹp, cùng hành giả cuồng nhiệt làm việc
dâm dục. Nên chưa đầy một năm, gan não hành giả khô kiệt, miệng lẩm nhẩm một
mình, nghe như tiếng của loài yêu mỵ. Người ngoài chưa rõ nguyên nhân, nên phần
nhiều người bị như thế đều rơi vào pháp luật. Chưa kịp chịu hình
phạt, đã bị chết khô. Ma quấy phá người tu, cho đến phải chết.
Giảng: Đây gọi là Trụ thế tự tại thiên ma,
khiến loại quyến thuộc chưa phát tâm như giá-văn-trà
Giá-văn-trà (s: chamunda ), nghĩa là “lệ
quỷ : quỷ nô lệ.” Là loại ma quỷ làm việc như nô lệ. Nó
cũng có nghĩa Tật đố quỷ, là loại quỷ luôn luôn ghen tức với
mọi điều tốt lành mà mọi người khác đạt được. Nó luôn tìm cách ngáng trở mọi
người muốn học Phật pháp. Nếu có người nào muốn trở thành người lương thiện thì
nó lôi kéo họ trở về phía xấu ác. Đó là một loại ác ma. Thiên ma ở cõi trời Trụ
thế tự tại sai loại ma này đến để quấy phá công phu tu tập chánh định của
người tu hành. Hoặc là nó sai loài Tỳ-xá đồng tử từ cõi
trời Tứ thiên vương.
Quỷ Tỳ-xá-giá đặc biệt rất thích ăn tinh khí.
Nó ăn tinh khí của thảo mộc, thực vật và ăn của người được thì càng tốt. Khi
nam nữ giao hợp làm chuyện dâm dục, có một loại tinh khí tiết ra, nó sẽ ăn thứ
tinh khí này. Có rất nhiều loại quỷ chờ đợi bên cạnh để ăn thứ tinh khí này nên
rất nguy hiểm.
Thích hư minh, đến ăn tinh khí của
người tu hành.
Lợi dụng hư minh của người kia, đến ăn tinh khí của người tu
hành. Những loài quỷ này chưa phát tâm (có nghĩa là bị Thiên ma sai khiến). Như
loại quỷ Tỳ-xá-giá và những loại khác, thích lợi dụng hư minh
của người tu hành. Nó thích ăn tinh khí của người tu hành, nhưng hành giả vẫn
không biết điều ấy.
Hoặc không nương nơi thầy (người bị ma
gá vào) mà chính hành giả thấy, bọn đó tự xưng là thần Chấp kim
cang đến cho sống lâu.
Hoặc không nhờ nơi thầy (người bị ma gá vào), mà hành giả thấy
có người tự xưng: “Ta là thần Chấp kim cang (thần Hộ pháp), đến ban cho ông
được sống lâu.” Nào bây giờ ta đến để ban cho ông được sống trường thọ, ông sẽ
được sống vĩnh viễn.
Hoặc bọn đó biến thành phụ nữ xinh
đẹp, cùng hành giả cuồng nhiệt làm việc dâm dục.
Hoặc sau khi nói xong người ấy biến thành phụ nữ xinh đẹp,
cùng hành giả cuồng nhiệt làm việc dâm dục. Có nghĩa là cả hai thường xuyên làm
việc ấy không dừng nghỉ.
Nên chưa đầy một năm, gan não hành giả
khô kiệt. miệng lẩm nhẩm một mình, nghe như tiếng của loài yêu mỵ.
Nên trong một năm sinh lực cạn kiệt bởi sự tham dâm vô độ ấy.
Sinh lực, tinh khí thần chưa đầy một năm đã bị khô kiệt. Bởi vì thái quá. Chữ
quan trọng nhất là “mãnh hành.” Từ này khó diễn tả bằng sự kiện thông
thường. Có điều chắc chắn là người đàn bà nói rằng: “Ông càng say đắm trong
tình dục thì ông càng được sống lâu, ông sẽ sớm đạt được cuộc sống vĩnh cửu.”
Bằng sự tham cầu có được mạng sống vô tận, nó không nhận ra mạng sống của mình
đang bị vắt kiệt, rút ngắn dần từng phút. Trải qua chưa đầy một năm là mạng
sống kết thúc.
Miệng lẩm nhẩm một mình. Lúc ấy miệng nó lẩm nhẩm một mình. Thực ra không phải nó nói
chuyện với chính nó mà nói chuyện với ma. Nghe tiếng như của loài yêu
mỵ. Nó nói chuyện với ma nhưng người ở xung quanh không thấy ma.
Trước đây tôi cũng đã gặp loài ma này. Có lần tôi gặp một
người đàn ông. Ông ta được người phụ nữ đến thăm vào mỗi đêm. Cô ta không bao
giờ đến thăm lúc ban ngày. Nhưng nếu mỗi tối cô ta đến, mọi người trong căn hộ
đều nghe tiếng lạch cạch từ đôi guốc của cô ta gõ xuống sàn gỗ. Họ nghe thấy
tiếng nó đi, nhưng không thấy được hình. Bất kỳ khi nào người phụ nữ đến, thì
anh ta cởi áo quần rồi bò lóp ngóp lên giường. Anh ta làm việc ấy chẳng cần
biết có người xung quanh hay không. Đó là một ví dụ về loài ma này.
Sau đó một vị thần linh lâu năm ở vùng ấy nhập vào một xác
đồng chữa bệnh đến đó để trừ yểm con ma nữ ấy. Đêm đó, khi ma nữ đến, nó được
nói chuyện với vị thần ấy. Ma nói: “Tốt! Ông muốn chữa trị cho người đàn ông
này? Được rồi, từ nay ông ấy sẽ khỏi. Nhưng từ đây, tôi sẽ đến chỗ ông. Ta sẽ
thi đấu pháp thuật với nhau.”
Sau đó quả là nó đến tìm vị thần, nó không đến với người đã
cùng nó làm chuyện bất chính suốt từ sáng đến tối nữa.
Tôi đã nói với quý vị nhiều lần là loại ma quỷ này rất lợi
hại.
Người ngoài chưa rõ nguyên nhân, nên
phần nhiều người bị như thế đều rơi vào pháp luật. Chưa kịp chịu
hình phạt, đã bị chết khô. Ma quấy phá người tu, cho đến phải chết.
Người ngoài không hiểu được những gì xảy ra. Họ hoàn toàn
không biết được tình trạng này. Trong mọi trường hợp, những người như thế đều
bị rơi vào pháp luật. Hành động ấy của ma sẽ bị pháp luật bắt giữ.
Nhưng trước khi nó chịu hình phạt. Trước khi nó bị đem ra xét
xử, nó bị chết khô. Trong khi bị giam ở lao ngục nó chết vì toàn thể tinh khí
thần của nó bị khô kiệt. Ma khuấy phá mê hoặc người tu cho đến khi chết. Nó đã
phá hủy định lực của người tu hành cho đến khi người ấy chết khô.
Kinh Văn: Nhữ đương tiên giác, bất
nhập luân hồi. Mê hoặc bất tri, đọa vô gián ngục.
Việt dịch: Các ông nên biết rõ tình
trạng này, để khỏi rơi vào vòng luân hồi. Nếu các ông mê lầm không biết, sẽ đọa
vào địa ngục vô gián.
Giảng: A-nan, các ông nên biết rõ tình trạng này, hiểu
rõ tường tận tình trạng này để khỏi rơi vào vòng luân hồi. Nếu các
ông nhận biết rõ trạng thái ma sự này, thì các ông sẽ tránh được bẫy của thiên
ma. Các ông khỏi phải làm quyến thuộc nhà ma nhưng nếu các ông mê lầm
không biết sẽ đọa vào địa ngục vô gián. Dù có chút mảy may ân huệ được làm
người cũng bị mất hẳn.
LỜI KHUYÊN RĂN CỦA ĐỨC
THẾ TÔN TỔNG KẾT VỀ TƯỞNG ẤM
Kinh Văn: A-nan đương tri, thị thập
chủng ma, ư mạt thế thời, tại ngã pháp trung, xuất gia tu đạo, hoặc phụ nhân
thể, hoặc tự hiện hình. Giai ngôn dĩ thành chánh biến tri giác.
Việt dịch: A-nan nên biết, trong thời
mạt pháp mười thứ ma ấy, hoặc xuất gia tu tập theo giáo pháp của Như Lai, hoặc
chúng gá vào thân người, hoặc tự biến thành nhiều dạng khác nhau. Chúng đều tự
xưng đã thành bậc chánh biến tri.
Giảng: A-nan nên biết, đặc biệt trong thời mạt
pháp mười thứ ma ấy. Những thứ xuất hiện trong mười cảnh giới ma liên
quan đến tưởng ấm , hoặc xuất gia tu tập trong giáo pháp của Như
Lai, hoặc chúng gá vào thân người. Ma vương có thể gá vào thân
người khác hoặc tự biến thành nhiều dạng khác nhau. Nó có thể biểu
diễn thần thông như ma vương và hiện ra đủ loại hình dạng. Nó có thể hiện ra
Phật, Bồ-tát, A-la-hán hoặc người ở cõi trời. Ma vương có thể hiện
ra bất kỳ hình dạng nào.
Chúng đều tự xưng đã thành bậc chánh biến tri. Chánh biến tri
là một trong mười danh hiệu của Đức Phật. Đức Phật là người có đầy đủ chánh
tri và biến tri. Chánh tri nghĩa là biết
rằng tâm bao hàm vạn pháp và biến tri nghĩa
là biết rằng vạn pháp đều chỉ là tâm. Khi mọi người có
được sự hiểu biết chân chánh đích thực như thế, thì người ấy sẽ được thành
Phật, thành một bậc Chánh biến tri.
Thiên ma ngụy tạo cho mình là Phật, và giả tạo tuyên bố đã đạt
được Chánh biến tri . Khi Đức Phật Thích-ca Mâu-ni sắp
nhập niết-bàn, Ngài triệu tập các ma vương lại và dạy: “Các ông từ ngay bây giờ
phải an trú trong giới luật, chớ nên hủy phạm.”
Ma vương đáp lời: “Thế Ngài muốn chúng tôi thực hành theo giới
luật ngài chế ra. Được thôi! Đến thời mạt pháp tôi sẽ đắp y của ngài, ăn thực
phẩm của ngài rồi đại tiện vào trong bình bát của ngài.”
Lời nói đó có nghĩa là chúng nó sẽ hủy phạm giáo pháp từ ngay
bên trong.
Khi Đức Phật nghe như thế, Đức Phật bảo: “Thế thì chẳng còn
cách nào cứu giúp được cho các ông, phương cách hành xử của các ông quá độc ác
và tàn hại.”
Nên nói rằng: “Trùng trong thân sư tử ăn thịt sư tử.” Có nghĩa
là trong thời mạt pháp, ma thì mạnh và pháp thì yếu. Do vậy, người tu hành phải
rất cẩn trọng. Ma vương giống như loại gì? Thông thường nó khác hẳn với mọi
người. Nó có ma khí bên trong, có một số hiện tượng khác thường nó biểu hiện ở
bên ngoài, để chứng tỏ nó là ma vương.
Kinh Văn: Tán thán dâm dục, phá
Phật luật nghi. Tiên ác ma sư, dữ ma đệ tử, dâm dâm tương truyền. Như thị tà
tinh, mị kì tâm phủ, cận tắc cửu sanh, đa du bách thế. Linh chân tu hành, tổng
vi ma quyến.
Việt dịch: Chúng nó khen ngợi dâm dục,
phá luật nghi của Phật chế. Thầy trò ma truyền dạy nhau về dâm dục. Tinh thần
tà vạy như thế, mê hoặc tâm ý người tu hành, trải qua ít nhất chín đời, nhiều
thì cả trăm thế hệ. Khiến kẻ chân tu đều rơi vào quyến thuộc của ma.
Giảng: Chúng nó khen ngợi dâm dục.
Bằng cách nào mà ta có thể kết luận người đó là ma? Đó là: ma
thì không bao giờ tán thán phương pháp tu hành chân chánh. Nó tán dương dâm
dục, và công khai tuyên truyền việc dâm dục.
Phá hủy luật nghi Phật chế.
Nó nói: “Giới luật của Phật thật là vô dụng, đừng giữ làm gì.
Giới luật ấy chỉ để cho hàng đệ tử Tiểu thừa thực hành mà thôi. Còn
chúng ta là hàng Bồ-tát Đại thừa nên chẳng cần giữ gìn làm gì!”
Thầy trò ma, đệ tử của ma vương,
truyền dạy nhau việc dâm dục. Họ thực tập việc dâm
dục với nhau và khen ngợi việc ấy. Nói rằng: “Đó là pháp môn vi diệu, tuyệt vời
nhất. Lý chân không diệu hữu đều ở ngay trong đó.”
Tinh thần tà vạy như thế, đó là tán dương dâm dục. Mê hoặc tâm ý người tu hành.
Do vì tâm ý của người tu hành đã bị tà ma gá vào mê hoặc rồi, họ đắm mình trong
dâm dục và công khai tán dương. Họ làm tất cả chuyện ấy vì ma đã chiếm đoạt làm
chủ toàn bộ tâm ý.
Trải qua ít nhất chín đời, nhiều thì
cả trăm thế hệ. Khiến kẻ chân tu đều rơi vào quyến thuộc của ma.
Ít nhất là trải qua chín đời. Đời có nghĩa là sao? Có phải là
khoảng thời gian sống của một người, từ khi sinh ra đến khi chết đi không?
Không phải, mà còn hơn thế nữa. Đó là một thời gian khoảng một trăm năm. Do vậy
chín đời là chín trăm năm, và nhiều nhất là trải qua một trăm thế hệ. Một thế
hệ là ba mươi năm, một trăm thế hệ là ba ngàn năm. Người tu hành chân chính bị
lạc vào quyến thuộc ma vương ít nhất là chín đời (chín trăm năm), lâu nhất là
một trăm thế hệ (ba ngàn năm).
Kinh Văn: Mệnh chung chi hậu, tất vi
ma dân. Thất chánh biến tri, đọa vô gián ngục.
Việt dịch: Sau khi chấm dứt mạng sống,
ắt phải đọa làm dân của ma. Đánh mất chánh biến tri, và đọa vào địa ngục vô
gián.
Giảng: Sau khi chấm dứt mạng sống. Khi đã mãn phần, bất
kỳ khoảng thời gian nào đó trong chín đời đến một trăm thế hệ, người tu hành bị
chết đi, ắt phải đọa làm dân của ma. Người ấy không thể làm ma
vương, nó chỉ có thể làm một ma dân xoàng xĩnh, một công dân bình
thường trong đám dân ma.
Đánh mất chánh biến tri. Nó bị mất chánh tri kiến, chỉ còn lại tà tri, tà
kiến, nó sẽ chấp hành theo việc ma vương sai sử. Và cuối cùng nó sẽ bị đọa
vào địa ngục vô gián. Sau khi nó hưởng hết phước làm ma, mạng sống của ma
dân chấm dứt, nó sẽ bị đọa vào địa ngục vô gián.
Kinh Văn: Nhữ kim vị tu, tiên thủ tịch
diệt, túng đắc vô học. Lưu nguyện nhập bỉ mạt pháp chi trung, khởi đại từ bi,
cứu độ chánh tâm thâm tín chúng sanh. Linh bất trước ma, đắc chánh tri kiến.
Ngã kim độ nhữ dĩ xuất sanh tử. Nhữ tuân Phật ngữ, danh báo Phật ân.
Việt dịch: A-nan, ông nay chưa nên vội
vào niết-bàn, dù ông đã đạt được quả vị vô học. Hãy lưu giữ lời nguyện đi
vào cõi đời mạt pháp kia, phát lòng đại bi cứu độ các chúng sanh có lòng tin
chân chánh sâu xa, khiến cho họ không mắc vào tà ma, giúp cho họ có được chánh
tri kiến. Nay Như Lai đã giúp ông thoát ra khỏi sinh tử. Nay ông vâng lời Phật
dạy, đó gọi là báo ơn Phật.
Giảng: A-nan, ông nay chưa nên vội vào niết-bàn, chưa
nên nhập niết-bàn sớm. Hãy thay Như Lai, ở lại cõi ta-bà này mà giáo hóa chúng
sanh.
Mặc dù ông đã đạt được quả vị vô học. Hãy
lưu giữ lời nguyện đi vào cõi đời mạt pháp kia. Dù nay ông đã đạt được quả
vị vô học (Lúc ấy A-nan đã chứng được quả vị thứ nhì của hàng
a-la-hán, chưa chính thức đạt được quả vị vô học. Tuy vậy, con
đường công phu tu tập dẫn đến việc chứng ngộ của A-nan rất sáng sủa, thế nên
ngài được xem như người đã đạt được quả vị ấy).
Đức Phật dạy: Ông nên nhớ lấy lời nguyện đại từ bi, khi thời
kỳ chánh pháp đã qua, thời tượng pháp không
còn nữa, thời mạt pháp sẽ đến. Lúc ấy hãy phát lòng
đại từ bi cứu độ các chúng sanh có lòng tin chân chánh sâu
xa, . A-nan, ông hãy phát tâm đại từ đại bi cứu độ tất cả chúng sanh
có lòng tin chân chánh ở trong thời mạt pháp.
Khiến họ không mắc vào tà ma. Hãy cứu độ chúng sanh, khiến họ phát khởi niềm tin vào nơi
ông, để họ khỏi bị mê hoặc bởi ma vương, khiến họ không theo ma vương, dùng
phương tiện của ma nhiễu hại chúng sanh nữa.
Giúp họ, những chúng sanh trong thời mạt pháp có được chánh
tri kiến. Có nghĩa là ông và tôi, và những chúng sanh ngay bây giờ chớ
không ai khác. Quý vị nên nhắc nhở thức tỉnh lấy mình, tự mình phải có chánh
tri kiến.
Đức Phật Thích-ca Mâu-ni lại dạy:
Này A-nan, Như Lai đã giúp ông ra khỏi sanh tử. Ông đã
chấm dứt được sanh tử luân hồi, ông đã chứng được quả vị thứ hai của hàng
a-la-hán, và ông đã biết được con đường đi đến quả vị thứ tư. Vì thế qua kết
quả công phu tu hành của ông, có thể nói rằng ông sẽ vượt qua sanh tử.
Nay ông vâng lời Phật dạy, đó gọi là
báo ơn Phật.
Bây giờ quý vị hãy lắng nghe lời Phật dạy, hãy thực hành những
gì Phật dạy và đừng quên. Bằng cách tôn trọng và vâng lời Phật dạy, thì quý vị
mới có thể đền đáp ân sâu của chư Phật.
Báo đáp ân Phật nghĩa là gì? Nếu chúng ta tôn trọng thực hành
lời Phật dạy, thì đó là báo ân Phật. Nếu chúng ta muốn đền đáp ân Phật, ta phải
vâng lời đức Phật đã dạy. A-nan muốn báo ơn Phật ngài cũng phải theo lời dạy
của Đức Phật. Chúng ta nên vâng làm theo lời Đức Phật Thích-ca Mâu-ni cũng như
các vị pháp sư đã dạy ta học tập kinh điển và đạo lý. Đó là lý do từ đầu tôi
yêu cầu quý vị phải tin thuận làm theo lời Phật dạy. Tôi không phải là Đức
Phật, nên tôi cũng vâng lời Đức Phật dạy. Bất cứ việc gì chúng ta cũng không
nên quên lời Đức Phật dạy.
Kinh Văn: A-nan như thị, thập chủng
thiền na hiện cảnh, giai thị tưởng ấm, dụng tâm giao hỗ, cố hiện tư sự.
Việt dịch: A-nan, mười cảnh giới hiện
ra trong thiền định như thế, đều do tưởng ấm và tâm dụng công
giao xen.
Giảng: A-nan, mười cảnh giới được giải thích nó
chỉ hiện ra trong khi hành giả tu tập thiền
định. Khi nỗ lực hết sức, dụng công để đạt đến mục tiêu. Những cảnh giới
này hiện ra từ đâu? Nó xảy ra đều do tưởng ấm và
tâm dụng công giao xen, do dụng tâm tu quán phối hợp tạo
nên.
Đó là những sự biến đổi xảy ra trong lúc tiêu trừ tưởng
ấm , như là kết quả của sự nỗ lực dụng công đến cực điểm. Khi quý vị dụng
công tu tập đến mức tối đa, trạng thái như thế này sẽ phát sinh. Nhưng khi nó
phát khởi, thì đừng dại nhận giặc làm con, đừng bị mê lầm bởi những cảnh giới
này. Khi các ông ngồi thiền, sự nỗ lực dụng công quán chiếu giao xen
với tưởng ấm, tạo nên một bãi chiến trường, như trong một cuộc chiến tranh. Nếu
định lực của ông mạnh hơn, thì tưởng ấm sẽ bị chinh phục. Nhưng nếu tưởng ấm
thắng, công phu định lực của ông yếu hơn và thất tán, thì hành giả sẽ bị rơi
vào cảnh giới của ma, và mười cảnh giới này sẽ xuất hiện.
Kinh Văn: Chúng sanh ngoan mê, bất tự
thốn lượng, phùng thử nhân duyên, mê bất tự thức, vị ngôn đăng
thánh, đại vọng ngữ thành, đọa vô gián ngục.
Việt dịch: Chúng sinh ngu mê, không
biết lượng sức mình, gặp nhân duyên đó, mê không tự biết, còn nói đã chứng
thánh, thành tội đại vọng ngữ, phải đọa vào địa ngục vô gián.
Giảng: Chúng sinh ngu mê, không biết tự lượng
sức mình. Chúng sinh thường có tâm chấp trước. Họ rất ngoan cố, không biết
uyển chuyển, nhu nhuyến mà lại ngu si, thiếu trí huệ, không tự mình suy tính
được việc gì chân chánh cả.
Gặp nhân duyên đó,mê không tự biết. Khi gặp ma cảnh như thế, không đủ sức sáng suốt thẩm định.
Điều quan trọng nhất là nếu các ông thẩm định được trạng thái đang xảy ra, thì
các ông không bị ma chuyển. Nếu các ông sáng suốt nhận thức rõ ràng về
nó, thì các ông sẽ không bị nhầm lẫn. Nếu các ông không nhận ra, thì sẽ bị mê
lầm. Mê lầm là do không nhận thức minh bạch. Và điều gì sẽ xảy ra khi hành giả
không hiểu rõ cảnh giới này.
Nói đã chứng thánh. Nó nói những lời như: “Các ông có biết tôi không? Tôi đã
thành Phật rồi, và tôi sẽ kể cho các ông nghe. Đối với tôi thành Phật quá dễ,
còn rẻ hơn cả một tấm đậu phụ.”
Thật là quá dễ phải không? Dễ nên những người như thế thường
nói rằng họ đã thành Phật, họ đã chứng đạo, họ đã giác ngộ, họ đã tham được
thoại đầu và hiểu được những thoại đầu ấy.
Chẳng hạn như có người Mỹ vừa đến đây vào hôm nay, anh ta là
một loại như “Lục Tổ của nước Mỹ” đã đến cách đây vài hôm. Anh ta không lạy
Phật, không nghe pháp. Chỉ ăn trưa rồi đi. Lý do anh ta đi là vì ma kéo đi.
Trong người anh ta có quá nhiều ma khí đến nỗi anh ta cảm thấy bất tiện khi
phải lưu lại đây dù chỉ thêm một phút sau khi ăn trưa. Quý vị nên có
nhận định rõ ràng, tổng quát về người bị ma gá. Phong cách của nó biểu hiện qua
suy nghĩ nó đã thành Phật, nên chẳng cần lạy Phật nữa.
Thành tội đại vọng ngữ, sẽ rơi vào địa
ngục vô gián.
Trong tương lai, chắc chắn nó sẽ rơi vào địa ngục vô gián.
Đừng có trông mong một khoảnh khắc tạm thời ngưng nghỉ. Ít nhất cũng là chín
đời, dài nhất là một trăm thế. Không nghe theo phật Pháp là vì ma lực đã chiếm
đoạt no rồi. Dù nó muốn nghe, thì thân tâm nó vẫn thấy rất khó chịu, khiến nó
không thể ngồi yên.
Trước đây tôi đã kể cho quý vị nghe chuyện này, quý vị nên hết
sức lưu tâm. Khi quý vị đến chùa hoặc Niệm Phật Ðường nào, quý vị cũng phải
tuân theo Thiền môn quy củ nơi đạo tràng ấy. Hãy làm theo những gì mọi người
đang làm. Đừng đứng khi mọi người đang lạy Phật. Những người hành xử như thế sẽ
không bao giờ học được Phật Pháp. Khi học Phật pháp, quý vị phải hết sức khiêm
tốn, cung kính và chân thành.
Kinh Văn: Nhữ đẳng tất tu, tương Như
Lai ngữ, ư ngã diệt hậu, truyền thị mạt pháp, biến linh chúng sanh, khai ngộ tư
nghĩa. Vô linh thiên ma đắc kì phương tiện. Bảo trì phúc hộ, thành vô
thượng đạo.
Việt dịch: Vào thời mạt pháp, sau khi
Như Lai nhập niết-bàn, các ông cần phải đem lời dạy của Như Lai
chỉ bày cho chúng sinh, khiến cho họ được tỏ ngộ nghĩa đó. Đừng để
cho thiên ma có dịp quấy phá. Phải giữ gìn, che chở cho chúng sanh thành
đạo vô thượng.
Giảng: Vào thời mạt pháp, sau khi Như Lai nhập niết-bàn,
các ông cần phải đem lời dạy của Như Lai chỉ bày cho chúng sanh.
Các ông, là A-nan và các vị Đại bồ-tát, các vị Đại tỷ-khưu
trong hội chúng cùng các vị Đại Trưởng lão. Đây là lời khuyến tấn của Đức
Phật. “Các ông phải truyền dạy giáo pháp của Như Lai liên tục cho đến thời mạt
pháp. Khiến cho họ được tỏ ngộ nghĩa đó. Dạy cho họ hiểu được Kinh
Thủ-lăng-nghiêm. Dạy cho họ về Năm mươi loại ấm ma. Về từng tướng
trạng ma trong Sắc ấm , Thọ ấm, Tưởng ấm, Hành ấm, Thức ấm mà
tôi đã giảng giải cho ông. Hãy hết lòng truyền bá giáo lý này cho chúng sanh
được hiểu.
Đừng để cho thiên ma có dịp quấy phá. Nếu các ông cứ để cho ma muốn làm gì tùy ý thì các ông
sẽ bị phiền nhiễu.
Giữ gìn che chở, hộ trì Phật pháp, giúp cho chúng sanh được thành đạo
vô thượng.
KINH LĂNG NGHIÊM
NĂM MƯƠI LOẠI ẤM MA
Hòa Thượng Tuyên Hóa
giảng tại
Phật Giáo Giảng Ðường
San Francisco
Comments
Post a Comment