Shurangama Mantra with Verses and Commentary
by Venerable Tripitaka Master Hsuan Hua
232.
ẤN THỐ NA MẠ MẠ TỎA
印兔那麼麼寫
INSONA MAMĀ SYĀ
Tụng trì mặc niệm thiểu ý ngôn
Thị giáo lợi hỷ hóa đại thiên
Sở tác chư pháp tất cứu cánh
Bất tăng bất giảm đáo Niết Bàn.
誦持默念少意言
示教利喜化大千
所作諸法悉究竟
不增不減到涅槃
Recite, uphold, be
silently mindful; keep thoughts and words few.
Reveal the teaching by
bringing benefit and joy; transform those in the universe.
Whatever Dharma deeds we
do will be done to ultimate perfection.
Without increasing
anything or decreasing anything, we reach Nirvana.
ŌM! ẤN THỐ NA MẠ MẠ TỎA
In studying mantras, you must be sincere in your intent. If your mind is not proper, then no matter what you stud, it will be deviant. If your mind is proper, then there is a response. If your mind, is proper, it must also be sincere and attentive in every thought. If you are not the least big sloppy, if you do not skimp on materials and try to get off easy, then you will have a response.
If you are not proper or sincere but have deviant knowledge and views and try to hurt people, then you are practicing the dharmas of a demon king Demons hurt people. Those who really want to cultivate the Dharma never hurt people under any circumstances. They always benefit people and don’t' recite mantras with the thought of controlling demons or of conquering their enemies. In Buddhism, one has no enemies. You never try to get even with people. No matter how harmful someone is towards you, you must bear it.
Cultivate the paramita of patience; do not try to get even with anyone. This kind of doctrine of forgiveness is what makes Buddhism higher than all other doctrines. It is the outstanding characteristic of Buddhism.
Buddhism's most important point is that we don't even hurt demons. We still gather them in and refuse to become enemies with them. This point is what makes Buddhism a special teaching. All living beings are viewed with compassion and never harmed.
KINH-VĂN:
Ðức Oai-Âm-Vương
Như-Lai dầu hết diệt độ rồi, sau lúc chánh-pháp đã diệt trong đời tượng-pháp
những Tỳ-kheo tăng-thượng-mạn có thế lực lớn. Bấy giờ, có vị
Bồ-tát Tỳ-kheo tên là Thường Bất Kinh. Ðắc-Ðại-Thế! Vì cớ gì tên là
Thường Bất Kinh ?
Vì vị Tỳ-kheo đó phàm khi ngó thấy
hoặc Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, hoặc ưu-bà-tắc, ưu-bà-di, thảy đều lễ lạy
khen-ngợi mà nói rằng: "Tôi rất kính quí ngài chẳng dám
khinh-mạn.
Vì sao ? Vì qúi ngài đều
tu-hành đạo Bồ-tát sẽ đặng làm Phật."
Tất cả chư Phật trong ba đời
Ở nơi thế giới khắp mười phương
Tôi đem thân ngữ ý trong sạch
Khắp lạy chư Phật không hề sót
Sức oai thần hạnh nguyện Phổ Hiền
Phân thân hiện khắp trước Như Lai
Một thân lại hiện sát trần thân
Mỗi thân lạy khắp sát trần Phật
BỒ-TÁT PHỔ-HIỀN LẠY TẤT CẢ
CHÚNG-SANH VÌ HỌ LÀ CHƯ PHẬT TRONG ĐỜI VỊ LAI. CHÚNG SANH VỀ HÌNH
TƯỚNG THÌ VÔ-LƯỢNG VÔ-BIÊN, CÒN VỀ TÁNH THÌ CHÚNG SANH CÙNG
CHƯ PHẬT CÓ CÙNG 1 TÁNH PHÁP GIỚI, CŨNG RỘNG VÔ-LƯỢNG VÔ BIÊN.
NÓI TÓM LẠI, THÌ CÓ 12 LOẠI CHÚNG SANH
SẼ THÀNH PHẬT TRONG TƯƠNG LAI.
CHÍ TÂM ĐẢNH LỄ:
12 CHỦNG-LOẠI CHÚNG-SANH
1) Noãn
2) Thai
3) Thấp
4) Hóa
5) Hữu-sắc
6) Vô-sắc
7) Hữu-tưởng
8) Vô-tưởng
9) Phi-hữu-sắc
10) Phi-vô-sắc
11) Phi-hữu-tưởng
12) Phi-vô-tưởng
Tôi rất kính QÚY NGÀI chẳng dám khinh mạn. Vì sao ? Vì QÚY NGÀI đều tu hành đạo Bồ tát sẽ đặng làm Phật.
12 CHỦNG-LOẠI CHÚNG-SANH do đâu
mà có?
Do điên đảo cho rằng thật có CHÚNG-SANH và THẾ-GIỚI,
như khi chuyển phiền não thành BỒ-ĐỀ, chuyển sanh tử
thành NIẾT-BÀN, thì bản lai không có THẾ GIỚI
CHÚNG SANH.
KINH-VĂN:
Phật dạy: "A-nan,
nên biết diệu-tính là viên-minh, rời các danh-tướng, bản-lai không có
thế-giới chúng-sinh. Nhân cái vọng mà có sinh, nhân cái sinh mà có diệt,
sinh-diệt gọi là vọng, diệt vọng gọi là chân, ấy gọi là hai hiệu chuyển-y
vô-thượng Bồ-đề và Đại-niết-bàn của Như-lai.
A-nan, nay ông muốn tu
pháp Chân-tam-ma-đề, đến thẳng Đại-niết-bàn của Như-lai, trước hết, phải
biết hai cái nhân điên-đảo của thế-giới và chúng-sinh
nầy; điên-đảo không sinh, đó là Chân-tam-ma-đề của Như-lai.
(KINH LĂNG NGHIÊM)
Chúng sinh ái niệm các chân hư
Chủng nhân kết quả cầu chư kỷ
Lễ thượng vãng lai đạo bất thiên.
NIỆM PHẬT ĐỂ THÂM NHẬP NHƯ-LAI-TẠNG TÂM
THÌ KHÔNG DÍNH MẮC VÀO "HIỆN TẠI LẠC TRÚ"
"Đương niệm tức vô niệm"
Niệm tánh vốn tự không
Tâm làm Phật là Phật
Chứng lý pháp thân hiện
Kệ Niệm Phật
(Hòa Thượng Thích Trí Tịnh soạn)
Nam mô A Di Đà
Không gấp cũng không hưởn
Tâm tiếng hiệp khắn nhau (Hạ Thủ Công Phu)
Thường niệm cho rành rõ
Nhiếp tâm là Định học
Nhận rõ chính Huệ học
Chánh niệm trừ vọng hoặc
Giới thể đồng thời đủ (Tương Ưng với Giới, Định, Huệ)
Niệm lực được tương tục
Đúng nghĩa chấp trì danh
Nhất tâm Phật hiện tiền (Sự Nhất Tâm)
Tam-muội sự thành tựu
Đương niệm tức vô niệm (Lý nhất Tâm)
Niệm tánh vốn tự không
Tâm làm Phật là Phật
Chứng lý pháp thân hiện
Nam mô A Di Đà
Nam mô A Di Đà
Cố gắng hết sức mình
Cầu đài sen thượng phẩm (Phát Nguyện Vãng-sanh Cực-lạc)
Trưởng-giả Diệu-Nguyệt hỏi rằng:
Bạch đức Thế-Tôn, con thường tin và nghĩ rằng Niệm Phật tức là thành Phật ngay trong đời nầy. Thế thì tại sao hôm nay đức Thế-Tôn lại ân cần khuyên bảo chúng con phải phát nguyện vãng sanh Cực-Lạc quốc độ ở Tây phương ?"
Đức Thích-Ca đáp rằng:
Diệu-Nguyệt cư sĩ, nên biết rằng được vãng sanh Cực-Lạc thì không bao giờ trở lại địa vị phàm phu với thân xác ngũ uẩn nữa. Do đó, mới gọi là Bất-thối-chuyển. Từ đó về sau, dần dần thành tựu mười thứ Trí-lực, mười tám pháp Bất-cộng, năm nhãn, sáu thông, vô lượng Đà-ra-ni, vô số Tam-muội, thần thông du hí, biện tài vô ngại ... đầy đủ bao nhiêu công đức vô lậu của Đại Bồ-Tát, cho đến khi đắc quả Phật. Bởi vậy mà Ta, Thích-Ca Mâu-Ni Thế-Tôn hôm nay trân trọng xác quyết rằng :
"VÃNG SANH ĐỒNG Ý NGHĨA VỚI THÀNH PHẬT, VÌ VÃNG SANH TỨC LÀ THÀNH PHẬT."
Cũng chỉ là một pháp Niệm Phật, nhưng kẻ hạ liệt chí nhỏ, mong cầu xuất ly tam giới, thì niệm Phật chỉ là pháp Thanh-văn, Duyên-giác. Như-Lai vì họ mà dạy HIỆN TẠI LẠC TRÚ.
“ Riêng chư vị Bồ-Tát sơ phát tâm, dùng niệm Phật để thâm nhập Như-Lai
tạng tâm thì không dính mắc vào hiện tại. (HIỆN TẠI LẠC TRÚ)
KINH NIỆM PHẬT BA-LA-MẬT
Comments
Post a Comment